Đàn bầu – Wikipedia tiếng Việt
Đàn bầu (chữ Nôm: 彈匏) hay độc huyền cầm (chữ Hán: 獨絃琴, nghĩa là đàn một dây), là một loại nhạc cụ truyền thống của người Việt, thanh âm phát ra nhờ sử dụng que hay miếng gảy vào dây.Dựa theo cấu tạo của hộp cộng hưởng, đàn bầu chia hai loại là đàn thân tre và đàn hộp gỗ.